Romans 7:7-25

Vai trò của luật pháp. Sử dụng luật pháp cách sai lầm. Điều lành chẳng ở trong tôi đâu. Ai sẽ cứu tôi?

VAI TRÒ CỦA LUẬT PHÁP

"7Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Luật pháp há là tội lỗi sao? Chẳng hề như vậy! Nhưng tôi chỉ bởi luật pháp mà biết tội lỗi; vì nếu luật pháp không nói: Người chớ tham lam, thì tôi đã không biết sự tham lam." (Romans 7:7)
Đoạn kinh thánh này làm sáng tỏ vai trò hiển nhiên và trực tiếp của luật pháp, đó là phô bày ra tình trạng tội lỗi của một hành động. Tuy nhiên, nó không nói gì về khả năng của luật pháp để làm giảm thiểu hoặc ngăn ngừa sự phạm tội.

Dầu vậy, nhiều người có giả định rằng vì luật pháp cho biết điều gì là tội lỗi thì tự nhiên sự phạm tội sẽ giảm đi. Tuy nhiên, những đoạn kinh thánh dưới đây sẽ chứng tỏ rằng thực tế sẽ khác, và luật pháp sẽ mang lại những kết quả không ngờ.

SỬ DỤNG LUẬT PHÁP CÁCH SAI LẦM

8Ấy là tội lỗi đã nhơn dịp, bởi điều răn mà sanh ra mọi thứ ham muốn trong lòng tôi: vì không có luật pháp thì tội lỗi chết đi. 9Ngày xưa tôi không có luật pháp mà tôi sống; như khi điều răn đến, thì tội lỗi lại sống, 10còn tôi thì chết; vậy thì té ra điều răn vốn nên làm cho tôi sống, đã dắt tôi đến sự chết. 11tội lỗi đã nhơn dịp, dùng điều răn dỗ dành tôi và nhơn đó làm cho tôi chết. 12Ấy vậy, luật pháp là thánh, điều răn cũng là thánh, công bình và tốt lành. 13Vậy thì điều lành trở làm cớ cho tôi chết sao? Chẳng hề như vậy! Nhưng ấy là tội lỗi đã làm cho tôi chết, hầu khi nó nhơn điều lành làm chết tôi, tự bày ra nói là tội lỗi; đến nỗi tội lỗi nhơn điều răn trở nên cực ác. (Romans 7:8-13)

Trái với điều người ta thường hay tin về sự công hiệu của luật pháp, vì theo những câu kinh thánh trên, sự áp dụng của luật pháp sẽ dẫn đến hậu quả là những hành vi quấy sẽ gia tăng, và thay vì đem lại sự sống, nó lại đem đến sự chết (v. 8-10).

Khi một người có giả định là sự tuân thủ theo luật pháp sẽ khiến họ đạt được sự công bình của Chúa và nhờ đó được hưởng sự sống đời đời, là họ đã bị tội lỗi “dùng điều răn dỗ dành.” Vì thực ra, niềm tin sai lạc này sẽ dẫn đến sự chết (v. 11). Chân lý trong đoạn kinh thánh này là luật pháp vạch rõ cho những người dưới sự thống trị của nó về bản chất tội lỗi của họ (v. 13), khiến họ tuyệt vọng thay vì tự mãn.

ĐIỀU LÀNH CHẲNG Ở TRONG TÔI ĐÂU

14Vả, chúng ta biết luật pháp là thiêng liêng; nhưng tôi là tánh xác thịt đã bị bán cho tội lỗi. 15Vì tôi không hiểu điều mình làm: tôi chẳng làm điều mình muốn, nhưng làm điều mình ghét. 16Song nếu tôi làm điều mình chẳng muốn, thì bởi đó nhận biết luật pháp là tốt lành. 17Bấy giờ chẳng phải tôi làm điều đó nữa, nhưng ấy là tội lỗi ở trong tôi. 18Vả, tôi biết điều lành chẳng ở trong tôi đâu, nghĩa là trong xác thịt tôi, bởi tôi có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm trọn; 19vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn. 20Ví bằng tôi làm điều mình không muốn, ấy chẳng phải là tôi làm điều đó nữa, nhưng là tội lỗi ở trong tôi vậy. 21Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi: khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi. 22Vì theo người bề trong, tôi vẫn lấy luật pháp Ðức Chúa Trời làm đẹp lòng; 23nhưng tôi cảm biết trong chi thể mình có một luật khác giao chiến với luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật của tội lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy. (Romans 7:14-23)

Đoạn kinh thánh trên chứng tỏ cho chúng ta thấy thực trạng hư nát của mỗi người: “điều lành chẳng ở trong tôi (v. 18).” Cho dù một người có thể có lòng ao ước làm một điều lành nào đó, họ không làm được, và họ lại thường rơi vào điều ác mà họ muốn tránh. Đó là vì “luật của tội lỗi” đang giữ họ dưới gông cùm của nó. Bằng cách gọi tình trạng bất lực đó là một luật, Phao-lô ám chỉ rằng sự tìm cách chống lại nó chỉ là vô vọng. Đây là một thực trạng bất biến của chúng ta, đó là chúng ta hoàn toàn không có khả năng làm lành và lánh dữ.

AI SẼ CỨU TÔI?

24Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân thể hay chết nầy? 25Cảm tạ Ðức Chúa Trời, nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta! Như vậy, thì chính mình tôi lấy trí khôn phục luật pháp của Ðức Chúa Trời, nhưng lấy xác thịt phục luật pháp của tội lỗi. (Romans 7:24-25)

Người tín hữu thường được khuyên giục theo đuổi những việc lành và tránh điều dữ. Nhưng, như chúng ta đã học trong đoạn kinh thánh trước (Romans 7:14-23), những nỗ lực này kết cuộc chỉ là vô ích vì “luật pháp của tội lỗi.” Chân lý này đã được nhắc lại trong câu 25.

Do đó, giải pháp cho chúng ta không đến từ những nỗ lực của chính mình, nhưng đến từ một nguồn từ bên ngoài, từ “Ai.” Nếu luật pháp làm trọn được công việc của nó trong sự phô bày bản chất tội lỗi của chúng ta, thì hẳn chúng ta sẽ thở than như Phao-lô, “Khốn nạn cho tôi!” Tại điểm đó, chúng ta sẽ ngừng vận dụng nỗ lực của chính mình mà nhìn ra bên ngoài hầu tìm được một cứu tinh. Chúng ta sẽ không còn khoe mình về khả năng giữ mọi đòi hỏi của luật pháp và các điều răn, nhưng thay vào đó thì nhìn về Đấng khởi đầu và thành toàn của đức tin (Hebrews 12:2).

Một khi chúng ta nhìn nhận tình trạng khốn khổ của mình, chúng ta mới được vào niềm tin chân thực nơi Chúa và mới được hưởng sự bình an thật. Đó là vì con đường duy nhất nối liền chúng ta với Chúa là Đấng Christ, chứ chẳng bởi điều gì từ những việc chúng ta làm.

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and