Rô-ma 1:17-32

Sống bởi đức tin. Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời.

SỐNG BỞI ĐỨC TIN

17vì trong Tin Lành nầy có bày tỏ sự công bình của Ðức Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin." (Romans 1:17)
Chúng ta hãy dành chút thì giờ ôn lại cách nào một người được xưng công bình–bởi đức tin–trước khi chúng ta thảo luận về ý nghĩa của sự "sống bởi đức tin." Trong chương 3 mà chúng ta sẽ học trong thời gian sắp tới thì điều này được bày tỏ rõ ràng: "Vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp. (Romans 3:28)."

Chúng ta lại càng thấy rõ ràng hơn rằng sự xưng công bình hoàn toàn là nhờ đức tin. Việc làm chẳng đóng vai trò chi hết.

Dầu vậy, đã biết rằng người ta được xưng công bình, chẳng phải bởi các việc luật pháp đâu, bèn là cậy đức tin trong Ðức Chúa Jêsus Christ, nên chính chúng tôi đã tin Ðức Chúa Jêsus Christ, để được xưng công bình bởi đức tin trong Ðấng Christ, chớ chẳng bởi các việc luật pháp; vì chẳng có ai được xưng công bình bởi các việc luật pháp. (Galatians 2:16)

Đoạn Kinh thánh dưới đây cho thấy sự khác biệt tỏ tường giữa đức tin và việc làm:

Nhưng nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; bằng chẳng, thì ơn không còn phải là ơn. (Romans 11:6)

Như vậy, chúng ta đã đi đến một nền tảng là sự cứu rỗi hoàn toàn bởi đức tin và chẳng trên việc làm chút nào. Ngay cả sau khi được cứu, chúng ta cũng nhờ đức tin mà sống chứ chẳng cậy nơi việc làm. Đây là một sự thật mà ít tín hữu dám bằng lòng chấp nhận. Điều chúng ta biết chắc là chỉ có niềm tin nơi Chúa Giê-su mới làm đẹp lòng Chúa, do đó chúng ta không thể nào đánh giá mối quan hệ với qua việc gì đó mình có thể làm cho Ngài. Đó là ý nghĩa của sự sống bởi đức tin.

CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

18Vả, cơn giận của Ðức Chúa Trời từ trên trời tỏ ra nghịch cùng mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà bắt hiếp lẽ thật. 19Vì điều chi có thể biết được về Ðức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Ðức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, 20Fbởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được, 21Fvì họ dẫu biết Ðức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Ðức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. 22Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên điên dại; (Romans 1:18-22—NET)

Rồi Phao-lô liệt kê một chuỗi những sự vi phạm của nhân loại từ câu 23 đến 32.

23họ đã đổi vinh hiển của Ðức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng. 24Cho nên Ðức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi tự làm nhục thân thể mình nữa, 25vì họ đã đổi lẽ thật Ðức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Ðấng dựng nên, là Ðấng đáng khen ngợi đời đời! A-men. 26Ấy vì cớ đó mà Ðức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên. 27Những người đờn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đờn ông cùng đờn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình. 28Tại họ không lo nhìn biết Ðức Chúa Trời, nên Ðức Chúa Trời đã phó họ theo lòng hư xấu, đặng phạm những sự chẳng xứng đáng. 29Họ đầy dẫy mọi sự không công bình, độc ác, tham lam, hung dữ; chan chứa những điều ghen ghét, giết người, cãi lẫy, dối trá, giận dữ; 30hay mách, gièm chê, chẳng tin kính, xấc xược, kiêu ngạo, khoe khoang, khôn khéo về sự làm dữ, không vâng lời cha mẹ; 31dại dột, trái lời giao ước, không có tình nghĩa tự nhiên, không có lòng thương xót. 32Dầu họ biết mạng lịnh Ðức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác phạm các điều ấy nữa. (Romans 1:23-32)

Khi đọc đoạn Kinh thánh này, nhiều người có giả định ngay rằng Phao-lô không nhắm vào những tín hữu đang đọc hoặc nghe sứ điệp của ông, hoặc những người đang ngồi trước bục giảng rao truyền một sự lên án cho thế giới chẳng tin ở ngoài nhà thờ là chỉ họ mới phạm vào những điều liệt kê trong đoạn Kinh thánh trên. Thực ra hoàn toàn không phải như vậy.

9Thế nào! Chúng ta có điều gì hơn chăng? Chẳng có, vì chúng ta đã tỏ ra rằng người Giu-đa và người Gờ-réc thảy đều phục dưới quyền tội lỗi, 10như có chép rằng: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. 11Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Ðức Chúa Trời.” (Romans 3:9-11)

22chẳng có phân biệt chi hết, 23mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Ðức Chúa Trời, (Romans 3:22-23)

“Chẳng có phân biệt chi hết, vì mọi người đều đã phạm tội”. Cho dù tội của bạn có không được liệt ra trong những câu 23 đến 23, bạn vẫn là bị kể trong vòng những kẻ phạm tội gớm ghê nhất.

Trong vài tuần nữa, khi đến chương 3, chúng ta sẽ thảo luận về đề tài này một lần nữa. Tuy nhiên, chúng ta không cần phải đi đâu xa để chứng tỏ sự đặt không đúng chỗ của lòng tự cao này. Vì ở ngay đầu đoạn 2 mà chúng ta sẽ học Chúa Nhật này, chúng ta sẽ bị buộc phải nhìn vào một tấm gương cho thấy tình trạng thực của chính mình.

Vậy hỡi người kia, ngươi là ai mặc lòng, hễ đoán xét kẻ khác thì không thể chữa mình được; vì trong khi đoán xét họ, ngươi cũng lên án cho chính mình ngươi nữa, bởi ngươi đoán xét họ, mà cũng làm các việc như họ. (Romans 2:1)

Cả nhân loại vì đó đều ở trong cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời, kể cả bạn là người có cái nhìn quá cao về chính mình.

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and