John 15:1-27

Kết quả.

GIĂNG 15:1-27

1 Ta là gốc nho thật, Cha ta là người trồng nho. 2 Hễ nhánh nào trong ta mà không kết quả thì Ngài chặt hết; và Ngài tỉa sửa những nhánh nào kết quả, để được sai trái hơn. 3 Các ngươi đã được trong sạch, vì lời ta đã bảo cho. 4 Hãy cứ ở trong ta, thì ta sẽ ở trong các ngươi. Như nhánh nho, nếu không dính vào gốc nho, thì không tự mình kết quả được, cũng một lẽ ấy, nếu các ngươi chẳng cứ ở trong ta, thì cũng không kết quả được.

5 Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta và ta trong họ thì sinh ra lắm trái; vì ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được. 6 Nếu ai chẳng cứ trong ta thì phải ném ra ngoài, cũng như nhánh nho; nhánh khô đi, người ta lượm lấy, quăng vào lửa, thì nó cháy. 7 Ví bằng các ngươi cứ ở trong ta, và những lời ta ở trong các ngươi, hãy cầu xin mọi điều mình muốn, thì sẽ được điều đó. 8 Nầy, Cha ta sẽ được sáng danh là thể nào: ấy là các ngươi được kết nhiều quả, thì sẽ làm môn đồ của ta vậy.

9 Như Cha đã yêu thương ta thể nào, ta cũng yêu thương các ngươi thể ấy; hãy cứ ở trong sự yêu thương của ta. 10 Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta, cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta, và cứ ở trong sự yêu thương Ngài. 11 Ta nói cùng các ngươi những điều đó, hầu cho sự vui mừng của ta trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn. 12 Ðiều răn của ta đây nầy: Các ngươi hãy yêu nhau, cũng như ta đã yêu các ngươi. 13 Chẳng có sự yêu thương nào lớn hơn là vì bạn hữu mà phó sự sống mình. 14 Ví thử các ngươi làm theo điều ta dạy, thì các ngươi là bạn hữu ta. 15 Ta chẳng gọi các ngươi là đầy tớ nữa, vì đầy tớ chẳng biết điều chủ mình làm nhưng ta đã gọi các ngươi là bạn hữu ta, vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta. 16 Ấy chẳng phải các ngươi đã chọn ta, bèn là ta đã chọn và lập các ngươi, để các ngươi đi và kết quả, hầu cho trái các ngươi thường đậu luôn: lại cũng cho mọi điều các ngươi sẽ nhơn danh ta cầu xin Cha, thì Ngài ban cho các ngươi. 17 Ta truyền cho các ngươi những điều răn đó, đặng các ngươi yêu mến lẫn nhau vậy.

18 Ví bằng người đời ghét các ngươi, thì hãy biết rằng họ đã ghét ta trước các ngươi. 19 Nếu các ngươi thuộc về thế gian, thì người đời sẽ yêu kẻ thuộc về mình; nhưng vì các ngươi không thuộc về thế gian và ta đã lựa chọn các ngươi giữa thế gian, bởi cớ đó người đời ghét các ngươi. 20 Hãy nhớ lời ta đã nói cùng các ngươi: Ðầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình. Nếu họ đã bắt bớ ta, ắt cũng bắt bớ các ngươi; bằng họ đã giữ lời ta, ắt cũng giữ lời các ngươi. 21 Nhưng vì danh ta họ sẽ lấy mọi điều đó đãi các ngươi, bởi họ không biết Ðấng đã sai ta đến. 22 Nếu ta không đến và không phán dạy họ, thì họ chẳng có tội lỗi gì; song bây giờ họ không có thể chữa chối được tội lỗi mình. 23 Kẻ nào ghét ta cũng ghét Cha ta nữa. 24 Ví thử ta không làm giữa họ những việc mà chưa có người khác làm, thì họ vô tội, nhưng bây giờ họ đã thấy các việc ấy, và lại ghét ta cùng Cha ta. 25 Dường ấy, để cho ứng nghiệm lời đã chép trong luật pháp họ rằng: Họ ghét ta vô cớ. 26 Khi nào Ðấng Yên ủi sẽ đến, là Ðấng ta sẽ bởi Cha sai xuống, tức là Thần lẽ thật ra từ Cha, ấy chính Ngài sẽ làm chứng về ta. 27 Còn các ngươi cũng sẽ làm chứng về ta, vì các ngươi đã ở cùng ta từ lúc ban đầu vậy.
(John 15:1-27)

KẾT QUẢ

1 Ta là gốc nho thật, Cha ta là người trồng nho. 2 Hễ nhánh nào trong ta mà không kết quả thì Ngài chặt hết; và Ngài tỉa sửa những nhánh nào kết quả, để được sai trái hơn. … 5 Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta và ta trong họ thì sinh ra lắm trái; vì ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được. … 10 Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta, cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta, và cứ ở trong sự yêu thương Ngài. … 12 Ðiều răn của ta đây nầy: Các ngươi hãy yêu nhau, cũng như ta đã yêu các ngươi. 13 Chẳng có sự yêu thương nào lớn hơn là vì bạn hữu mà phó sự sống mình.  </i></span> (John 15:1-2,5,10,12)

Chương này giới thiệu một số ý niệm trọng yếu bao gồm chặt và tỉa sửa, sinh bông trái, ở trong Chúa, vâng giữ mạng lệnh, và yêu thương lẫn nhau. Những ý niệm này đều liên hệ với nhau, vì thế tôi sẽ viết trọn bài dưới một chủ đề “Kết Quả.”

Diễn tiến của những ý niệm trong chương này nhấn mạnh trọng tâm là kết quả cho Chúa, bằng chứng là chữ “trái” được nhắc đi nhắc lại tám lần trong đoạn. Những ý niệm nối tiếp đều nhằm mục đích hướng dẫn làm sao để chúng ta có thể có “kết quả” cho Chúa.

Điều kiện đầu tiên để sanh bông trái là chúng ta cứ như những nhánh tháp vào thân nho là Đấng Christ. Để duy trì mối liên hệ này chúng ta phải cứ ở trong Ngài. Nhưng muốn ở trong Ngài thì phải vâng giữ các điều răn, mà điều răn trên hết là phải yêu thương lẫn nhau như Chúa đã yêu thương chúng ta. Nhưng Chúa đã yêu thương chúng ta như thế nào? Ngài bày tỏ tình yêu này bằng cách chịu chết thay cho chúng ta.

Chúng ta hãy thăm dò chiều sâu của mệnh lệnh yêu thương mà Chúa muốn truyền đạt cho chúng ta. Ngài đã dùng chữ “agape” của tiếng Hy-lạp nói lên tình yêu cao thượng nhất, một tình yêu mà chỉ Đức Chúa Trời mới có thể bày tỏ được cách trọn vẹn.

Nhớ lại đoạn kinh thánh khi Chúa Giê-su hỏi Phi-e-rơ ba lần về tình yêu của ông cho Ngài, chúng ta nhận thấy một mẩu đối thoại thật kỳ thú. Trong hai lần hỏi đầu, Chúa dùng chữ “agape”, nhưng Phi-e-rơ chỉ trả lời dùng chữ “phileo,” về một loại tình yêu ở mức độ thấp hơn giữa bạn hữu, như so sánh với tình yêu cao thượng hơn là “agape”. Ngạc nhiên thay là đến lần hỏi thứ ba, Chúa Giê-su hạ mình xuống mức của Phi-e-rơ và dùng chữ “phileo,” khiến ông có thể không do dự mà trả lời rằng ông có yêu Ngài với tình yêu đó.

Hơn nữa, Chúa Giê-su cho chúng ta thêm một chi tiết nữa về mệnh lệnh yêu thương: “cũng như ta đã yêu các ngươi.” Đó là loại tình yêu “agape” mà Ngài đòi hỏi từ chúng ta. Có ai trong vòng chúng ta có thể một cách tự tin khẳng định rằng mình sẵn sàng vì bạn hữu mà phó sự sống mình? Ví bằng chúng ta có bị đặt ở trong một hoàn cảnh đòi hỏi sự xả thân đó, thì chúng ta cũng không là một của lễ không tì vết để Chúa chấp nhận, vì thực ra chỉ mình Chúa Giê-su là Chiên Con toàn hảo của Đức Chúa Trời.

Vậy, câu hỏi cần được nêu lên là: tại sao Chúa Giê-su lại ban cho chúng ta một mệnh lệnh mà không ai có thể làm được? Thực ra chúng ta có một câu trả lời rất đơn giản. Vào thời điểm này trong đoạn kinh thánh, Giao Ước Cũ hãy còn hiệu lực vì Chúa Giê-su chưa chịu đóng đinh để khởi đầu Giao Ước Mới. Ngài vẫn còn dùng mọi cách để gây ấn tượng mạnh trong lòng họ rằng tuân theo luật pháp để đạt được sự công bình của Đức Chúa Trời là điều vô vọng. Mặc dầu những môn đệ của Chúa Giê-su đã ở với Ngài trong một khoảng thời gian dài, họ cũng chưa thấu hiểu chương trình của Ngài để cứu nhân loại khỏi tội lỗi và giảng hòa với Đức Chúa Trời.

Chúng ta hãy bước tới vào sách Ga-la-ti để xem sứ đồ Phao-lô giải thích thế nào về mục đích của Chúa Giê-su khi Ngài nhắc lại vai trò của luật pháp:

23Trước khi đức tin chưa đến, chúng ta bị nhốt dưới sự canh giữ của luật pháp mà chờ đức tin phải bày ra. 24 Ấy vậy, luật pháp đã như thầy giáo đặng dẫn chúng ta đến Ðấng Christ, hầu cho chúng ta bởi đức tin mà được xưng công bình. (Galatians 3:23-24)

Nhưng điều đáng buồn là nhiều tín hữu không thấy sự chuyển tiếp giữa hai giao ước, họ không thấy rằng vai trò quản hộ của luật pháp chấm dứt khi Đấng Christ đến. Họ trở nên những tín hữu hâm hẩm làm tôi hai chủ.

Vậy, chúng ta phải làm gì để cứ ở trong Đấng Christ hầu kết quả cho Ngài? Chúng ta chỉ có thể làm được điều đó bằng cách đến với Chúa bởi đức tin thay vì cứ khăng khăng nắm chặt tay của người chủ cũ của mình là luật pháp.

(Bài kế: John 16:1-33)

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and