John 13:1-38

Rửa chân. Quỉ Sa-tan vào lòng. Con người được vinh hiển. Điều răn mới. Liều sự sống?

GIĂNG 13:1-38

1 Trước ngày lễ Vượt Qua, Ðức Chúa Jêsus biết giờ mình phải lìa thế gian đặng trở về cùng Ðức Chúa Cha đến rồi; Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng. 2 Ðương bữa ăn tối (ma quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn), 3 Ðức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao phó mọi sự trong tay mình, và mình sẽ về với Ðức Chúa Trời, 4 nên đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình.

5 Kế đó, Ngài đổ Nước vào chậu, và rửa chơn cho môn đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chơn cho. 6 Vậy, Ngài đến cùng Si-môn Phi -e-rơ, thì người thưa rằng: Chúa ôi, chính Chúa lại rửa chơn cho tôi sao! 7 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hiện nay ngươi chẳng biết sự ta làm; nhưng về sau sẽ biết. 8 Phi -e-rơ thưa rằng: Chúa sẽ chẳng rửa chơn tôi bao giờ! Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết. 9 Si-môn Phi -e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng những rửa chơn mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa! 10 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chơn, thì được sạch cả.

Vả, các ngươi đã được tinh sạch, nhưng chưa được tinh sạch đều. 11 Vì Ngài đã biết ai sẽ phản Ngài; tại thế cho nên Ngài phán rằng: các ngươi chẳng phải hết thảy đều được tinh sạch.

12 Sau khi đã rửa chơn cho môn đồ, Ngài mặc áo lại; đoạn ngồi vào bàn mà phán rằng: các ngươi có hiểu điều ta đã làm cho các ngươi chăng? 13 Các ngươi gọi ta bằng Thầy bằng Chúa; Các ngươi nói phải, vì ta thật vậy. 14 Vậy, nếu ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chơn cho các ngươi, thì các ngươi cũng nên rửa chơn lẫn cho nhau. 15 Vì ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi. 16 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, đầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình, sứ giả cũng chẳng lớn hơn kẻ sai mình. 17 Ví bằng các ngươi biết những sự nầy, thì có phước, miễn là các ngươi làm theo.

18 Ta không nói về các ngươi hết thảy, ta biết những kẻ ta đã lựa chọn; nhưng lời nầy trong Kinh Thánh phải được ứng nghiệm: Người ăn bánh ta, dở gót nghịch cùng ta. 19 Hiện bây giờ, ta nói điều nầy cùng các ngươi trước việc chưa xảy đến; để khi việc xảy đến rồi, các ngươi sẽ tin ta là Ðấng đó. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai tiếp người mà ta đã sai, tức là tiếp ta; hễ ai tiếp ta, tức là tiếp Ðấng đã sai ta đến. 21 Khi Ðức Chúa Jêsus đã phán như vậy rồi, thì tâm thần Ngài bối rối, bèn tỏ ra rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản ta. 22 Các môn đồ ngó nhau, không biết Ngài nói về ai đó. 23 Vả, có một môn đồ dựa vào ngực Ðức Chúa Jêsus, tức là người mà Ngài yêu. 24 Si-môn Phi -e-rơ ra dấu cho người đó rằng: Hãy nói cho chúng ta biết thầy phán về ai. 25 Vậy, người nghiêng mình trên ngực Ðức Chúa Jêsus, hỏi rằng: Lạy Chúa, ấy là ai? 26 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ấy là kẻ mà ta trao cho miếng bánh ta sẽ nhúng đây. Ðoạn, Ngài nhúng một miếng, rồi lấy cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, con trai của Si-môn. 27 Liền khi Giu-đa đã lấy miếng bánh, thì quỉ Sa-tan vào lòng người. Ðức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Sự ngươi làm hãy làm mau đi. 28 Nhưng các ngươi ngồi đồng bàn đó chẳng ai hiểu vì sao Ngài phán cùng người như vậy. 29 Có kẻ tưởng rằng tại Giu-đa có túi bạc, nên Ðức Chúa Jêsus biểu người: Hãy mua đồ chúng ta cần dùng về kỳ lễ; hay là Hãy bố thí cho kẻ nghèo. 30 Còn Giu-đa, khi lãnh lấy miếng bánh rồi, liền đi ra. Khi ấy đã tối.

31 Khi Giu-đa đã ra rồi, Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hiện bây giờ Con người được vinh hiển, và Ðức Chúa Trời được vinh hiển nơi Con người. 32 Ðức Chúa Trời cũng sẽ làm cho Con người vinh hiển nơi chính mình Ngài, và Ngài sẽ kíp làm cho vinh hiển. 33 Hỡi các con trẻ ta, ta còn tạm ở với các ngươi; các ngươi sẽ tìm ta, và như ta đã nói với người Giu-đa rằng: Các ngươi không thể đến nơi ta đi, thì bây giờ ta cũng nói với các ngươi như vậy. 34 Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. 35 Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta.

36 Si-môn Phi -e-rơ thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, Chúa đi đâu? Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nơi ta đi, bây giờ ngươi chẳng có thể theo ta được; nhưng rồi sau ngươi sẽ theo ta. 37 Phi -e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, sao hiện bây giờ tôi không thể theo Chúa được? Tôi liều sự sống tôi vì Chúa! 38 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi liều sự sống ngươi vì ta sao! Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi gà chưa gáy, ngươi đã chối ta ba lần!
(John 13:1-38)

RỬA CHÂN

6 Vậy, Ngài đến cùng Si-môn Phi -e-rơ, thì người thưa rằng: Chúa ôi, chính Chúa lại rửa chơn cho tôi sao! 7 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hiện nay ngươi chẳng biết sự ta làm; nhưng về sau sẽ biết. 8 Phi -e-rơ thưa rằng: Chúa sẽ chẳng rửa chơn tôi bao giờ! Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết. 9 Si-môn Phi -e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng những rửa chơn mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa! 10 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chơn, thì được sạch cả…  14 Vậy, nếu ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chơn cho các ngươi, thì các ngươi cũng nên rửa chơn lẫn cho nhau. (John 13:6-10;14)

Trong những năm đầu sau khi tin Chúa, tôi và một người bạn đồng sở thường ăn trưa với nhau trong khi lắng nghe những bài giảng của Dr. J. V. McGee, hoặc chia xẻ niềm tin khiến lòng của cả hai như được sống những khoảnh khắc trong nước thiên đàng. Chúng tôi thường gọi những giờ phút đó là thì giờ “rửa chân cho nhau.” Chúng tôi đã ngẫm nghĩ không biết mình áp dụng ý nghĩa của sự Chúa rửa chân các môn đệ như vậy có đúng hay không.

Nhưng hành động rửa chân của Chúa Giê-su dường như mang một ý nghĩa sâu nhiệm hơn là có tính cách duy trì sự thanh sạch. Vì Ngài phán, “Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết.” Sự rửa này mang ý nghĩa gì mà nếu không rửa thì lại chẳng có phần gì với Chúa Giê-su?

Trong một chương trước, Giăng 3, Chúa Giê-su có nói về sự sinh ra bởi nước: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Ðức Chúa Trời.” (John 3:3) Vai trò của nước trong bối cảnh này cũng tương đồng với ý nghĩa của Giăng 13.

Trong Giăng 15, Chúa Giê-su lại làm sáng tỏ thêm ý nghĩa của nước: “Các ngươi đã được trong sạch, vì lời ta đã bảo cho.” (John 15:3) Trong chương 17, câu 17, Chúa Giê-su nhấn mạnh rằng chính lời Chúa làm chúng ta trong sạch: “Xin Cha lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; lời Cha tức là lẽ thật.” (John 17:17) Do đó, nếu chúng ta gộp chung John 15:3 với John 17:17 và câu 8 trong chương này, chúng ta có thể kết luận rằng nước là hình bóng của Lời Chúa, của phúc âm, của Giao Ước Mới, và luật mới của Thánh Linh sự sống, thay vì luật của sự tội và sự chết.

Chúng ta hãy xem xét một đoạn kinh thánh khác nữa cho thấy vai trò của lời Chúa là nước:

25 … Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Ðấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh, 26để khiến Hội nên thánh sau khi lấy nước rửa bằng lời Chúa làm cho Hội tinh sạch, 27 đặng tỏ ra hội thánh đầy vinh hiển, không vết, không nhăn, không chi giống như vậy, nhưng thánh sạch không chỗ trách được ở trước mặt Ngài. (Ephesians 5:25-27)

Chúng ta hãy kết luận đoạn này với John 15:3: “Các ngươi đã được trong sạch, vì lời ta đã bảo cho.”* Sự rửa sạch này là một lần đủ cả, không phải là một điều cứ được lập đi lập lại. Bạn đã được sạch rồi. Tương tự như sự được tái sinh từ Chúa, bạn không cần phải tái sinh đi tái sinh lại hoài.

Tôi hầu như có thể kết luận rằng hành động rửa chân cho nhau thì cũng giống như giúp đỡ nhau hiểu rõ hơn về sự cứu rỗi của mình và vững lòng về ơn cứu rỗi đó. Đó cũng là mục tiêu của lớp trường Chúa Nhật chúng tôi.

QUỈ SA-TAN VÀO LÒNG

27 Liền khi Giu-đa đã lấy miếng bánh, thì quỉ Sa-tan vào lòng người. Ðức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Sự ngươi làm hãy làm mau đi. (John 13:27)

Sa-tan đã không vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt cho đến khi ông nhận miếng bánh từ tay Chúa Giê-su. Chúng ta có thể dựa vào câu chuyện của Gióp để suy đoán về sự Sa-tan vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Nếu Chúa đã cho phép Sa-tan thử thách đức tin của Gióp, thì Ngài có thể cũng đã cho phép Sa-tan ảnh hưởng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt như vậy. Nhưng chúng ta có thể vững lòng về một điều rằng Chúa chắc đã không để điều đó xảy ra nếu Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đã đặt Chúa làm chủ đời ông từ lúc ban đầu.

CON NGƯỜI ĐƯỢC VINH HIỂN

31 Khi Giu-đa đã ra rồi, Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hiện bây giờ Con người được vinh hiển, và Ðức Chúa Trời được vinh hiển nơi Con người. (John 13:31)

Vừa khi Giu-đa Ích-ca-ri-ốt nhận mẩu bánh mì từ Chúa và lìa Ngài, thì Chúa Giê-su tuyên bố, “Hiện bây giờ Con người được vinh hiển.” Lời nay dường như đánh dấu sự khởi đầu của một chuỗi những biến cố dẫn đến sự đóng đinh của Chúa Giê-su. Nhưng chúng ta phải hỏi tại sao Chúa Giê-su lại xem sự đóng đinh của Ngài là điều vinh hiển?

Mặc dầu Chúa Giê-su là chúa tể của vũ trụ, Ngài sẵn lòng bước lên thập giá để cứu nhân loại. Sự vui mừng của Ngài là khi sự chết đó được nhân loại hết lòng tiếp nhận. Ngài không đòi hỏi họ phải đáp trả điều gì, vì thực ra, những nỗ lực đền trả lại có thể bị Ngài coi là sự khinh rẻ.

Nhưng nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; bằng chẳng, thì ơn không còn phải là ơn. (Romans 11:6)

Còn gì là vinh hiển nếu kẻ nhận ân điển có khả năng đền trả điều họ tiếp nhận?

ĐIỀU RĂN MỚI

34 Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. (John 13:34)

Mệnh lệnh mới này có vẻ tương tự như trong Lu-ca 10, nhưng nhắm vào những loại người khác nhau và bối cảnh khác nhau.

“Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí mà kính mến Chúa là Ðức Chúa Trời ngươi; và yêu người lân cận như mình.”” (Luke 10:27)

Trong Lu-ca 10, đối tượng là những chuyên gia luật pháp, trong khi ở Giăng 13, là một nhóm nhỏ những môn đệ của Chúa Giê-su. Và cũng có những chi tiết khác nhau giữa các mệnh lệnh.

Mệnh lệnh trong Lu-ca 10 giống như luật pháp của thời Cựu Ước, được tăng cường với điều kiện phải yêu mến Chúa trong Luke 10:28: “Hãy làm điều đó, thì được sống.”

Ngược lại, mệnh lệnh trong chương này nhắm vào sự yêu thương lẫn nhau. Trong bối cảnh này, các môn đệ Chúa Giê-su, vì đã được sống trong mối liên hệ yêu thương với Chúa, tình yêu họ có là kết quả của mối liên hệ đó. Họ không bó buộc phải yêu thương lẫn nhau như là một điều kiện để nhận tình yêu Chúa.

LIỀU SỰ SỐNG?

36 Si-môn Phi -e-rơ thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, Chúa đi đâu? Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nơi ta đi, bây giờ ngươi chẳng có thể theo ta được; nhưng rồi sau ngươi sẽ theo ta. 37 Phi -e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, sao hiện bây giờ tôi không thể theo Chúa được? Tôi liều sự sống tôi vì Chúa! 38 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi liều sự sống ngươi vì ta sao! Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi gà chưa gáy, ngươi đã chối ta ba lần! (John 13:36-38)

Tôi chắc rằng đã có lúc Phi-e-rơ hiểu điều này về sự yêu mến Chúa:

Nầy sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Ðức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta. (I John 4:10)

(Bài kế: John 14:1-31)

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and