Hê-bơ-rơ 7:1-28

Thầy tế lễ Mên-chi-xe-đéc. Trọn vẹn. Thay đổi luật pháp. Bàn thờ. Sự vô hiệu của luật pháp.

"The Priestly Order of Melchizedek
1Vua, Mên-chi-xê-đéc đó là vua của Sa-lem, thầy tế lễ của Ðức Chúa Trời rất cao, đã đi rước Áp-ra-ham và chúc phước cho, trong khi người thắng trận các vua trở về; 2Áp-ra-ham đã lấy một phần mười về mọi của cải mình mà dâng cho vua; theo nghĩa đen tên vua ấy, trước hết là vua sự công bình, lại là vua của Sa-lem nữa, nghĩa là vua bình an; 3người không cha, không mẹ, không gia phổ; không có ngày đầu mới sanh, cũng không có ngày rốt qua đời, như vậy là giống Con Ðức Chúa Trời, Mên-chi-xê-đéc nầy làm thầy tế lễ đời đời vô cùng. 4Hãy nghĩ xem, chính tiên tổ là Áp-ra-ham đã lấy một phần mười trong những vật rất tốt của mình chiếm được mà dâng cho vua, thì vua tôn trọng là dường nào. 5Nhưng con cháu họ Lê-vi chịu chức tế lễ, theo luật, có phép thâu lấy một phần mười của dân, nghĩa là của anh em mình, vì chính họ cũng từ Áp-ra-ham mà ra. 6Nhưng vua vốn không phải đồng họ, cũng lấy một phần mười của Áp-ra-ham và chúc phước cho kẻ được lời hứa. 7Vả, người bực cao chúc phước cho kẻ bực thấp, ấy là điều không cãi được. 8Lại, đằng nầy, những kẻ thâu lấy một phần mười đều là người hay chết: còn đằng kia, ấy là kẻ mà có lời làm chứng cho là người đang sống. 9Lại có thể nói rằng Lê-vi là kẻ thâu lấy một phần mười đó, chính mình người cũng bởi Áp-ra-ham mà đóng một phần mười; 10vì lúc Mên-chi-xê-đéc đi đón tiên tổ, thì Lê-vi còn ở trong lòng tổ phụ. Jesus Compared to Melchizedek
11Nếu có thể được sự trọn vẹn bởi chức tế lễ của người Lê-vi (vì luật pháp ban cho dân đang khi còn dưới quyền chức tế lễ), thì cớ sao còn cần phải dấy lên một thầy tế lễ khác, lập theo ban Mên-chi-xê-đéc, không theo ban A-rôn? 12Chức tế lễ đã thay đổi thì luật pháp cũng cần phải thay đổi. 13Vả, Ðấng mà những lời đó chỉ về, thuộc một chi phái khác, trong chi phái đó chưa từng có ai dự việc nơi bàn thờ. 14Vì thật rõ ràng Chúa chúng ta ra từ Giu-đa về chi phái ấy, Môi-se không nói điều chi về chức tế lễ. 15Mọi điều đó càng thêm rõ hơn nữa, khi chúng ta thấy một thầy tế lễ khác dấy lên, giống như Mên-chi-xê-đéc, 16lập nên không theo luật lệ của điều răn xác thịt, nhưng theo quyền phép của sự sống chẳng hay hư hay hết. 17Vả, nầy là lời làm chứng cho Ngài rằng: Con làm thầy tế lễ đời đời Theo ban Mên-chi-xê-đéc. 18Như vậy, điều răn trước kia vì không quyền không ích nên đã bị bỏ rồi; 19bởi chưng luật pháp không làm trọn chi hết, lại có một sự trông cậy hay hơn đem vào thay cho luật pháp, và bởi sự trông cậy đó chúng ta đến gần Ðức Chúa Trời. 20Vả lại, sự thay đổi nầy chẳng phải là không có lời thề mà được làm ra. Những thầy tế lễ khác không bởi lời thề mà được lập lên, 21nhưng Ngài đã được lập lên bằng lời thề, bởi Ðấng đã phải cùng Ngài rằng: Chúa đã thề rồi, và không hối lời thề ấy đâu; Con làm thầy tế lễ đến đời đời. 22Vì thế, Ðức Chúa Jêsus đã trở nên Ðấng bảo lãnh cho một giao ước rất tôn trọng hơn giao ước cũ. 23Vả lại, số thầy tế lễ rất nhiều, vì sự chết nên không giữ luôn được chức vụ. 24Nhưng Ngài, vì hằng có đời đời, nên giữ lấy chức tế lễ không hề đổi thay. 25Bởi đó Ngài có thể cứu toàn vẹn những kẻ nhờ Ngài mà đến gần Ðức Chúa Trời, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho những kẻ ấy. 26Ấy đó thật là thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng ta có cần dùng, thánh khiết, không tội, không ô uế, biệt khỏi kẻ có tội, được cất lên cao hơn các từng trời: 27không như những thầy tế lễ thượng phẩm khác, cần phải hằng ngày dâng tế lễ, trước vì tội mình, sau vì tội dân; Ngài làm việc đó một lần thì đủ cả, mà dâng chính mình Ngài làm tế lễ. 28Vì luật pháp lập những người vốn yếu đuối làm thầy tế lễ thượng phẩm; nhưng lời thề có sau luật pháp thì lập Con, là Ðấng đã nên trọn lành đời đời.
(Hebrews 7:1-28)

THẦY TẾ LỄ MÊN-CHI-XE-ĐÉC

1Vua, Mên-chi-xê-đéc đó là vua của Sa-lem, thầy tế lễ của Ðức Chúa Trời rất cao, đã đi rước Áp-ra-ham và chúc phước cho, trong khi người thắng trận các vua trở về; 2Áp-ra-ham đã lấy một phần mười về mọi của cải mình mà dâng cho vua; theo nghĩa đen tên vua ấy, trước hết là vua sự công bình, lại là vua của Sa-lem nữa, nghĩa là vua bình an; 3người không cha, không mẹ, không gia phổ; không có ngày đầu mới sanh, cũng không có ngày rốt qua đời, như vậy là giống Con Ðức Chúa Trời, Mên-chi-xê-đéc nầy làm thầy tế lễ đời đời vô cùng. 4Hãy nghĩ xem, chính tiên tổ là Áp-ra-ham đã lấy một phần mười trong những vật rất tốt của mình chiếm được mà dâng cho vua, thì vua tôn trọng là dường nào. 5Nhưng con cháu họ Lê-vi chịu chức tế lễ, theo luật, có phép thâu lấy một phần mười của dân, nghĩa là của anh em mình, vì chính họ cũng từ Áp-ra-ham mà ra. 6Nhưng vua vốn không phải đồng họ, cũng lấy một phần mười của Áp-ra-ham và chúc phước cho kẻ được lời hứa. 7Vả, người bực cao chúc phước cho kẻ bực thấp, ấy là điều không cãi được. 8Lại, đằng nầy, những kẻ thâu lấy một phần mười đều là người hay chết: còn đằng kia, ấy là kẻ mà có lời làm chứng cho là người đang sống. 9Lại có thể nói rằng Lê-vi là kẻ thâu lấy một phần mười đó, chính mình người cũng bởi Áp-ra-ham mà đóng một phần mười; 10vì lúc Mên-chi-xê-đéc đi đón tiên tổ, thì Lê-vi còn ở trong lòng tổ phụ.” (Hebrews 7:1-10)

Hê-bơ-rơ 7:1-10 thảo luận về tầm quan trọng của Melchizedek, một nhân vật bí ẩn trong Cựu Ước, và mối liên hệ của nhân vật đó với Đấng Christ. Trong đoạn này, Melchizedek được miêu tả như một “vua sự công bình”“vua bình an” không có gia phổ, điều này làm cho ông trở nên một thầy tế lễ lạ lùng và vĩnh cửu. Đoạn văn chỉ ra rằng thậm chí Abraham, tổ tiên của người Israel, cũng dâng phần mười cho Melchizedek, cho thấy sự vượt trội của người.

Điểm quan trọng trong đoạn này là thầy tế lễ Melchizedek cao cả hơn thầy tế lễ thuộc dòng Lê-vi trong Cựu Ước. Điều này quan trọng vì Đấng Christ được coi là thầy tế lễ siêu đẳng thuộc dòng Melchizedek, và chức vụ của Ngài vượt trội so với chức vụ dòng Levi. Đoạn văn gợi ý rằng sự thay đổi chức thầy tế lễ, từ dòng Levi sang dòng Melchizedek, cũng đòi hỏi sự thay đổi về luật pháp, nhấn mạnh sự vượt trội và tính vĩnh cửu của chức thầy tế lễ của Đấng Christ.

TRỌN VẸN

11Nếu có thể được sự trọn vẹn bởi chức tế lễ của người Lê-vi (vì luật pháp ban cho dân đang khi còn dưới quyền chức tế lễ), thì cớ sao còn cần phải dấy lên một thầy tế lễ khác, lập theo ban Mên-chi-xê-đéc, không theo ban A-rôn?” (Hebrews 7:11)

Trong Matthew 5:48, Chúa Giê-su phán: “Vậy hãy trọn vẹn như Cha các ngươi trên trời là trọn vẹn.” Tuy nhiên, việc đạt đến mức độ trọn vẹn này không thể đạt được qua các thầy tế lễ Levi. Vì thế phải có một thầy tế lễ khác thuộc dòng Melchizedek để khiến người tin được trọn vẹn.

Các tín hữu phải hiểu rõ rằng họ phải đạt đến mức độ hoàn hảo để được vào nước trời, và họ cũng phải nhận ra rằng sự hoàn hảo này không thể đạt được qua luật pháp.

THAY ĐỔI LUẬT PHÁP

12Chức tế lễ đã thay đổi thì luật pháp cũng cần phải thay đổi.” (Hebrews 7:12)

Rôma 8:2 thảo luận về sự biến đổi trong khái niệm về luật pháp như sau:

Vì luật pháp của Thánh Linh sự sống đã nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ buông tha tôi khỏi luật pháp của sự tội và sự chết. (Rôma 8:2)

Tuy nhiên, nhiều tín hữu có thể không hiểu rõ sự cần thiết phải dời đổi từ Cựu Ước sang Tân Ước. Họ thường hiểu Tân Ước chỉ là một phần mở rộng của Cựu Ước, điều này là một sự hiểu lầm.

BÀN THỜ

13Vả, Ðấng mà những lời đó chỉ về, thuộc một chi phái khác, trong chi phái đó chưa từng có ai dự việc nơi bàn thờ. 14Vì thật rõ ràng Chúa chúng ta ra từ Giu-đa về chi phái ấy, Môi-se không nói điều chi về chức tế lễ” (Hebrews 7:13-14)

Vì Chúa Giê-su thuộc chi phái Gia-đa, Ngài không được công nhận là một thầy tế lễ theo Luật Cựu Ước. Hơn nữa, Ngài cũng không tham gia vào các nghi lễ tại bàn thờ, vì sự dâng các của lễ thiêu đã kết thúc sau khi Ngài chịu đóng đinh trên thập giá. Sau đó, không còn cần đến các lễ chuộc tội nữa, bởi vì Ngài đã chịu chết cho tất cả tội lỗi của loài người, một lần và mãi mãi.

SỰ VÔ HIỆU CỦA LUẬT PHÁP

15Mọi điều đó càng thêm rõ hơn nữa, khi chúng ta thấy một thầy tế lễ khác dấy lên, giống như Mên-chi-xê-đéc, 16lập nên không theo luật lệ của điều răn xác thịt, nhưng theo quyền phép của sự sống chẳng hay hư hay hết. 17Vả, nầy là lời làm chứng cho Ngài rằng: Con làm thầy tế lễ đời đời Theo ban Mên-chi-xê-đéc. 18Như vậy, điều răn trước kia vì không quyền không ích nên đã bị bỏ rồi; 19bởi chưng luật pháp không làm trọn chi hết, lại có một sự trông cậy hay hơn đem vào thay cho luật pháp, và bởi sự trông cậy đó chúng ta đến gần Ðức Chúa Trời. 20Vả lại, sự thay đổi nầy chẳng phải là không có lời thề mà được làm ra. Những thầy tế lễ khác không bởi lời thề mà được lập lên, 21nhưng Ngài đã được lập lên bằng lời thề, bởi Ðấng đã phải cùng Ngài rằng: Chúa đã thề rồi, và không hối lời thề ấy đâu; Con làm thầy tế lễ đến đời đời. 22Vì thế, Ðức Chúa Jêsus đã trở nên Ðấng bảo lãnh cho một giao ước rất tôn trọng hơn giao ước cũ. 23Vả lại, số thầy tế lễ rất nhiều, vì sự chết nên không giữ luôn được chức vụ. 24Nhưng Ngài, vì hằng có đời đời, nên giữ lấy chức tế lễ không hề đổi thay. 25Bởi đó Ngài có thể cứu toàn vẹn những kẻ nhờ Ngài mà đến gần Ðức Chúa Trời, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho những kẻ ấy. 26Ấy đó thật là thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng ta có cần dùng, thánh khiết, không tội, không ô uế, biệt khỏi kẻ có tội, được cất lên cao hơn các từng trời: 27không như những thầy tế lễ thượng phẩm khác, cần phải hằng ngày dâng tế lễ, trước vì tội mình, sau vì tội dân; Ngài làm việc đó một lần thì đủ cả, mà dâng chính mình Ngài làm tế lễ. 28Vì luật pháp lập những người vốn yếu đuối làm thầy tế lễ thượng phẩm; nhưng lời thề có sau luật pháp thì lập Con, là Ðấng đã nên trọn lành đời đời.” (Hebrews 7:15-28)

Ban đầu, tôi bị cuốn hút đến với niềm tin qua các câu Kinh Thánh như John 3:16, mở đầu với “Vì Đức Chúa Trời yêu thế gian…,” nhưng rồi sau đó, luật pháp trở thành một nguyên tắc hướng dẫn trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời. Có vẻ như Đức Chúa Trời chỉ chấp nhận tôi nếu tôi đáp ứng các điều kiện nào đó, và tôi học biết nhiều câu Kinh Thánh thúc đẩy sự vâng phục và phần thưởng nếu làm theo.

Tôi không nhớ đã có lúc nào mình được dạy rằng luật pháp là, như mô tả trong câu 18, “không quyền không ích” và nó “chẳng làm trọn chi hết.” Tuy nhiên, tôi tiếp tục cố gắng, hy vọng có thể đạt đến một mức độ thành công nào đó. Nhưng ví bằng tôi có được dạy như vậy về luật pháp, liệu tôi có tìm được đúng đường để đi không?

Các câu 19 và 22 giới thiệu ý tưởng về một “sự trông cậy hay hơn” và một “giao ước rất tôn trọng hơn giao ước cũ,” nhờ Đấng Christ là một thầy tế lễ cả đời đời “cứu toàn vẹn những kẻ nhờ Ngài mà đến gần Ðức Chúa Trời, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho những kẻ ấy.” (câu 25)

Mặc dù luật pháp là bất lực, Đấng Christ biểu thị sự trọn vẹn cần thiết để giúp người tin “đến gần Ðức Chúa Trời.” (câu 25)

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and