Hê-bơ-rơ 4:1-16

Nghe và tin. Tội chẳng tin. Ngày nay. Nghỉ công việc mình. Lời Chúa sắc bén. Giê-su Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm.

"1Vậy, đang khi còn có lời hứa cho vào sự yên nghỉ Chúa, hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng. 2Vì tin Lành nầy đã rao truyền cho chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. 3Về phần chúng ta là kẻ đã tin, thì vào sự yên nghỉ, như Ðức Chúa Trời đã phán rằng: Nầy là lời thề ta đã lập trong cơn thạnh nộ: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta! Dầu vậy, công việc của Ngài đã xong rồi từ buổi sáng thế. 4Vì luận về ngày thứ bảy, có chép rằng: Ngày thứ bảy Ðức Chúa Trời nghỉ cả các công việc Ngài. 5Lại một chỗ khác có chép rằng: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta. 6Như vậy, vì đã dành cho mấy người phải vào đó, và vì những kẻ nghe Tin Lành ấy trước nhứt đã không vào đó bởi chẳng tin, 7nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Ða-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là "Ngày nay," như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. 8Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. 9Vậy thì còn lại một ngày yên nghỉ cho dân Ðức Chúa Trời. 10ai vào sự yên nghỉ của Ðức Chúa Trời, thì nghỉ công việc mình, cũng như Ðức Chúa Trời đã nghỉ công việc của Ngài vậy. 11Vậy, chúng ta phải gắng sức vào sự yên nghỉ đó, hầu cho không có một người nào trong chúng ta theo gương kẻ chẳng tin kia mà vấp ngã. 12lời của Ðức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng. 13Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng hết thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Ðấng mà chúng ta phải thưa lại,
CHÚA GIÊ-SU THẦY TẾ LỄ THƯỢNG PHẨM
14Ấy vậy, vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Ðức Chúa Jêsus, Con Ðức Chúa Trời, thì hãy bền giữ đạo chúng ta đã nhận tin. 15Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. 16Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.
(Hebrews 4:1-16)

NGHE VÀ TIN

2Vì tin Lành nầy đã rao truyền cho chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. 3Về phần chúng ta là kẻ đã tin, thì vào sự yên nghỉ, như Ðức Chúa Trời đã phán rằng: Nầy là lời thề ta đã lập trong cơn thạnh nộ: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta! Dầu vậy, công việc của Ngài đã xong rồi từ buổi sáng thế.” (Hebrews 4:2-3)

Người Do Thái đã nhận được tường thuật từ Joshua và Caleb, xác nhận rằng đất hứa đã sẵn sàng để tiếp đón họ. Tuy nhiên, lời chứng này không mang lại lợi ích gì cho họ bởi vì họ nghe mà không tiếp nhận bởi đức tin. Thay vào đó, họ lại tin vào mười thám tử khác cảnh báo về sự hiện diện của những người khổng lồ trong đất hứa. Những người khổng lồ này tượng trưng cho tội lỗi của họ, là đối thủ đáng gờm nhất của họ.

TỘI CHẲNG TIN

6Như vậy, vì đã dành cho mấy người phải vào đó, và vì những kẻ nghe Tin Lành ấy trước nhứt đã không vào đó bởi chẳng tin.” (Hebrews 4:6)

Nhiều bản tiếng Anh dịch từ “chẳng tin” là tội không vâng lời. Vậy hành động không vâng lời này có phải là sự vi phạm các điều răn không? Không, dựa trên ngữ cảnh được trình bày trong chương này, đó là tội không tin vào lời chứng của Joshua và Caleb, là đất hứa đượm sữa và mật đã sẵn sàng để họ bước vào.

NGÀY NAY

7nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Ða-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. 8Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa.” (Hebrews 4:7-8)

Vì vậy, “Ngày nay,” Chúa lại đang ban một lời kêu gọi mới để đón nhận sự cứu rỗi bởi ân điển và đức tin. Lời kêu gọi vào miền Đất Hứa qua môi miệng của Joshua và Caleb, là hình bóng cho sứ điệp của “Ngày nay,” mời gọi mọi người tìm sự an nghỉ trong Chúa bằng cách đặt đức tin vào Đấng Christ. Ngày nay, nhiều người vẫn cố gắng đương đầu với những “người khổng lồ” của họ bởi luật pháp thay vì nhờ cậy việc Đấng Christ đã làm trọn trên thập giá.

NGHỈ CÔNG VIỆC MÌNH

9Vậy thì còn lại một ngày yên nghỉ cho dân Ðức Chúa Trời. 10ai vào sự yên nghỉ của Ðức Chúa Trời, thì nghỉ công việc mình, cũng như Ðức Chúa Trời đã nghỉ công việc của Ngài vậy. 11Vậy, chúng ta phải gắng sức vào sự yên nghỉ đó, hầu cho không có một người nào trong chúng ta theo gương kẻ chẳng tin kia mà vấp ngã.” (Hebrews 4:9-11)

Chúa đã cho chúng ta một gương về sự nghỉ ngơi của Ngài sau khi Ngài dựng nên vũ trụ bằng cách thiết lập sự nghỉ ngơi trong ngày Sabbath. Tuy nhiên, sự nghỉ ngơi này chỉ đóng vai trò hình bóng của sự nghỉ ngơi thật chỉ có thể đạt được bởi đức tin vào Đấng Christ. Vì vậy, bất kỳ ai muốn vào nơi an nghỉ Chúa cũng phải “nghỉ công việc mình.”

Bây giờ, bạn có thể tự hỏi, những công việc này là gì? Đó là những công việc tuân thủ luật pháp hầu đạt được sự công bình của Đức Chúa Trời. Nếu cứ tiếp tục những công việc mình sẽ bị coi là một hành động “không vâng lời,” hoặc chẳng tin.

LỜI CHÚA SẮC BÉN

12lời của Ðức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng. 13Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng hết thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Ðấng mà chúng ta phải thưa lại,” (Hebrews 4:12-13)

Lời Chúa sắc bén đến mức có thể phân biệt xem bạn đang cậy vào luật pháp hay đức tin nơi Đấng Christ.

GIÊ-SU THẦY TẾ LỄ THƯỢNG PHẨM

14Ấy vậy, vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Ðức Chúa Jêsus, Con Ðức Chúa Trời, thì hãy bền giữ đạo chúng ta đã nhận tin. 15Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. 16Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.” (Hebrews 4:14-16)

Your confidence in approaching the throne of grace rests upon the certainty that all your sins, whether they belong to the past, the present, or the future, have been pardoned. In simpler terms, at the cross, all your formidable challenges, which are your sins, were forgiven.

Sự vững lòng của bạn khi đến gần Ngai Ân Điển dựa trên sự vững tin rằng tất cả tội lỗi của bạn, cho dù chúng ở trong quá khứ, hiện tại hay tương lai, đều đã được tha thứ. Nói một cách đơn giản, dưới chân thập giá, tất cả những vấn đề về tội lỗi đều đã được giải quyết. Vì “chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Ðức Chúa Jêsus, Con Ðức Chúa Trời.”

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and