John 16:1-33

Sự bắt bớ đạo. Khi Đức Thánh Linh đến. Chúa tái lâm. Bất cứ điều chi.

GIĂNG 16:1-33

1 Ta bảo các ngươi những điều đó, để cho các ngươi khỏi vấp phạm. 2 Họ sẽ đuổi các ngươi ra khỏi nhà hội; vả lại, giờ đến, khi ai giết các ngươi, tưởng rằng thế là hầu việc Ðức Chúa Trời. 3 Họ sẽ làm điều đó, vì không biết Cha, cũng không biết ta nữa. 4 Nhưng ta đã bảo những điều đó cho các ngươi, để khi giờ sẽ đến, các ngươi nhớ lại rằng ta đã nói những điều đó rồi.

Từ lúc ban đầu ta chưa nói cho các ngươi, vì ta đương ở cùng các ngươi. 5 Hiện nay ta về cùng Ðấng đã sai ta đến, và trong các ngươi chẳng một ai hỏi ta rằng: Thầy đi đâu? 6 Nhưng vì ta đã nói những điều đó cho các ngươi, thì lòng các ngươi chứa chan sự phiền não. 7 Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Ðấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. 8 Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét. 9 Về tội lỗi, vì họ không tin ta; 10 về sự công bình, vì ta đi đến cùng Cha và các ngươi chẳng thấy ta nữa; 11 về sự phán xét, vì vua chúa thế gian nầy đã bị đoán xét.

12 Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. 13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. 14 Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi. 15 Mọi sự Cha có, điều là của ta; nên ta nói rằng Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi vậy. 16 Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta, vì ta đi về cùng Cha.

17 Bấy giờ, một vài môn đồ nói với nhau rằng: Ngài dạy: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; và rằng: Vì ta về cùng Cha; thế là làm sao? 18 Vậy, môn đồ nói rằng: Ngài nói: Ít lâu, là nghĩa gì? Chúng ta không hiểu Ngài nói về việc chi.

19 Ðức Chúa Jêsus hiểu ý môn đồ muốn hỏi, bèn phán rằng: Ta vừa nói: Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta; các ngươi đương hỏi nhau về nghĩa câu ấy đó chi. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc lóc, than vãn, còn người đời sẽ mừng rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo buồn, nhưng sự lo buồn các ngươi sẽ đổi làm vui vẻ. 21 Người đờn bà, lúc sanh đẻ thì đau đớn, vì giờ mình đến rồi; song khi đứa con đã lọt lòng, người không còn nhớ sự khốn khổ mình nữa, mừng rằng mình đã sanh ra một người trong thế gian. 22 Khác nào như các ngươi hiện ở trong cơn đau đớn, nhưng ta sẽ lại thấy các ngươi, thì lòng các ngươi vui mừng, và chẳng ai cướp lấy sự vui mừng các ngươi được. 23 Trong ngày đó, các ngươi không còn hỏi ta về điều chi nữa. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhơn danh ta mà ban cho các ngươi. 24 Ðến bây giờ, các ngươi chưa từng nhơn danh ta mà cầu xin điều chi hết. Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.

25 Ta đã dùng ví dụ mà nói cho các ngươi mọi điều đó. Giờ đến, là khi ta chẳng còn dùng ví dụ mà nói cùng các ngươi nữa, nhưng khi ấy ta sẽ nói rõ ràng về Cha cho các ngươi. 26 Trong ngày đó, các ngươi sẽ nhơn danh ta mà cầu xin, ta chẳng nói rằng ta vì các ngươi sẽ cầu xin Cha đâu; 27 vì chính Cha yêu thương các ngươi, nhơn các ngươi đã yêu mến ta, và tin rằng ta từ nơi Cha mà đến. 28 Ta ra từ Cha mà đến thế gian; nay ta lìa bỏ thế gian mà về cùng Cha.

29 Các môn đồ thưa rằng: Bây giờ thầy phán rõ ràng, và không phán bằng lời ví dụ. 30 Bây giờ chúng tôi biết thầy thông biết mọi điều, không cần phải có ai hỏi thầy; bởi đó nên chúng tôi tin thầy ra từ Ðức Chúa Trời.

31 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Bây giờ các ngươi tin chăng? 32 Nầy, giờ đến, đã đến rồi, là khi các ngươi sẽ tản lạc, ai đi đường nấy, và để ta lại một mình; nhưng ta không ở một mình, vì Cha ở cùng ta. 33 Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!
(John 16:1-33)

SỰ BẮT BỚ ĐẠO

1 Ta bảo các ngươi những điều đó, để cho các ngươi khỏi vấp phạm. 2 Họ sẽ đuổi các ngươi ra khỏi nhà hội; vả lại, giờ đến, khi ai giết các ngươi, tưởng rằng thế là hầu việc Ðức Chúa Trời. (John 16:1-2)

Đối với những tín hữu gốc Do-thái, bị đuổi ra khỏi nhà hội là điều mà ai cũng kinh sợ, nhưng sự bắt bớ này cũng có thể xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới. Chúa Giê-su chỉ cảnh báo trước về những sự bắt bớ có thể xảy ra cho tín hữu.

KHI ĐỨC THÁNH LINH ĐẾN

7 Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Ðấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. 8 Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét. 9 Về tội lỗi, vì họ không tin ta; 10 về sự công bình, vì ta đi đến cùng Cha và các ngươi chẳng thấy ta nữa; 11 về sự phán xét, vì vua chúa thế gian nầy đã bị đoán xét. 12 Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. 13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. (John 16:7-13)

Loài người nói chung, kể cả các tín hữu, thường có một cái nhìn sai về ba ý niệm căn bản: tội lỗi, sự xưng công bình, và sự phán xét.

Tội lỗi

Người ta có thói thường tìm cách giải quyết vấn đề tội lỗi bằng cách áp đặt những điều lệ kiểm soát hành vi. Những điều răn dưới Cựu Ước thường được nhắc đến với mục đích kềm hãm khuynh hướng tội lỗi của xác thịt. Điều này không tránh khỏi dẫn đến một câu hỏi: nếu Mười Điều Răn có thể kềm chế tội lỗi, thì tại sao lại cần có Đấng Cứu Thế? Vì sự thật là mục đích chính của luật pháp không phải là để giải quyết vấn đề tội lỗi; nhưng là để phô bày tình trạng tuyệt vọng của tội nhân hầu dẫn họ đến với Đấng Christ. Điều nhiều người không ngờ là luật pháp lại khiến tội lỗi hấp dẫn hơn.

Ấy là tội lỗi đã nhơn dịp, bởi điều răn mà sanh ra mọi thứ ham muốn trong lòng tôi: vì không có luật pháp thì tội lỗi chết đi. (Romans 7:8)

Vì thế, Đức Thánh Linh muốn thay đổi cái nhìn của chúng ta về tội lỗi. Là cội rễ của mọi tội lỗi tội chẳng tin, chứ không phải tội này hay tội kia: “Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian biết mình sai lầm … về tội lỗi, vì họ không tin ta.”

Sự công bình

Sự công bình chính là mặt kia của tội lỗi, tượng trưng cho sự bất hiện diện của tội lỗi. Nếu người ta hiểu sai về tội lỗi thể nào, thì họ cũng hiểu sai về sự công bình thể ấy, vì thế họ cũng dùng cùng phương cách đương đầu với tội lỗi.

Vì thế, lại thêm một lần nữa, bạn được sự công bình là nhờ Chúa Giê-su đến cùng Đức Chúa Cha biện hộ cho sự công bình của bạn, chứ chẳng phải bằng một cách nào đó bạn làm lành lánh dữ mà được. Rô-ma 3:22 diễn tả sự công bình này như sau:

21Sự công bình của Ðức Chúa Trời … đã bày tỏ ra ngoài luật pháp; 22…, bởi sự tin đến Ðức Chúa Jêsus Christ. (Romans 3:22)

Điều quan trọng cần ghi nhớ là sự công bình này được ban cho bởi đức tin nơi Đấng Christ chứ không bởi việc làm của luật pháp, như được bày tỏ trong câu kinh thánh dưới đây:

Chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài. (Romans 3:20)

Sự phán xét

Nhiều tín hữu thường liên hệ sự phán xét với một biến cố trong tương lai khi Chúa Giê-su trở lại để phán xét thế gian. Nhưng sự phán xét mà Chúa Giê-su nói trong đoạn này dường như nói về thời hiện tại, ít nhất là từ khi Chúa Giê-su về lại thiên đàng và Đức Thánh Linh đến thế chỗ cho Ngài.

Vì thế, Đức Thánh Linh thấy cần phải sửa đổi cái nhìn của chúng ta về sự phán xét: “Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian nhìn nhận họ sai … về sự phán xét, vì vua chúa thế gian nầy đã bị đoán xét.”

Ngoài ra, sự phán xét này là nhắm vào vua chúa của thế gian, là quỉ Sa-tan, chứ không phải vào ai trong thế gian này. Chúa Giê-su còn nói thêm là: “Vả, Ðức Chúa Trời đã sai Con Ngài xuống thế gian, chẳng phải để đoán xét thế gian đâu, nhưng hầu cho thế gian nhờ Con ấy mà được cứu.” (John 3:17)

CHÚA TÁI LÂM

16 Còn ít lâu các ngươi sẽ chẳng thấy ta; rồi ít lâu nữa các ngươi lại thấy ta, vì ta đi về cùng Cha. … 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc lóc, than vãn, còn người đời sẽ mừng rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo buồn, nhưng sự lo buồn các ngươi sẽ đổi làm vui vẻ. … 33 Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi! (John 16:16,20,33)

Chúng ta hãy tìm sự an ủi trong lời Chúa phán ở đây.

BẤT CỨ ĐIỀU CHI

23 Trong ngày đó, các ngươi không còn hỏi ta về điều chi nữa. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, bất cứ điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhơn danh ta mà ban cho các ngươi. 24 Ðến bây giờ, các ngươi chưa từng nhơn danh ta mà cầu xin điều chi hết. Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn. … 26 Trong ngày đó, các ngươi sẽ nhơn danh ta mà cầu xin, ta chẳng nói rằng ta vì các ngươi sẽ cầu xin Cha đâu; 27 vì chính Cha yêu thương các ngươi, nhơn các ngươi đã yêu mến ta, và tin rằng ta từ nơi Cha mà đến. (John 16:23-24,26-27)

Nói về “bất cứ điều chi các ngươi cầu xin,” thì đề tài này đã được thảo luận trong chương 14. Tuy nhiên, có một điểm tương đối khó nhận diện trong câu 27. Ngài nói thêm, 26Trong ngày đó, các ngươi sẽ nhơn danh ta mà cầu xin, ta chẳng nói rằng ta vì các ngươi sẽ cầu xin Cha đâu; sup>27</sup> vì chính Cha yêu thương các ngươi, nhơn các ngươi đã yêu mến ta, và tin rằng ta từ nơi Cha mà đến.”

Câu này nhấn mạnh tình yêu của Cha cho chúng ta sâu đậm đến nỗi chúng ta không cần Chúa Giê-su cầu thay cho mình nữa. Nói nói lên sự loại bỏ bất cứ trung gian nào giữa chúng ta và Chúa. Ý niệm này trùng hợp với điều viết trong (Hê-bơ-rơ) Hebrews 4:16: “Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.” Ngai ân phước, mà khi xưa chỉ cho Thầy Tế Lễ Cả được vào một năm một lần mà bây giờ chúng ta được dạn dĩ vào vì bức màn ngăn cách đã bị xé từ trên xuống dưới khi Chúa Giê-su phán: “Mọi sự đã được trọn.”

(Bài kế: John 17:1-26)

Nghi Nguyen

- Scripture quoted by permission. All scripture quotations, unless otherwise indicated, are taken from the NET Bible® copyright ©1996-2006 by Biblical Studies Press, L.L.C. All rights reserved.

Disclaimer: This is my own opinion on the topic, which does not necessarily reflect the church's theology, or beliefs of the individuals in it — Nghi Nguyen

Filed under: , and